Nguyễn Như Huy và Giao là ai ?

[Tội nghiệp bố tôi]
Linh đã nhận được rất nhiều sự chia sẻ. Không quen với điều này nên Linh quá áp lực. Linh hạn chế tương tác của post, mọi người cứ đọc và có cảm nhận riêng cho mình.
—
Bố tôi là người tội nghiệp.
Người tội nghiệp đó đã cảm thấy bị cô lập trong chính ngôi nhà của mình. người’s luôncảmthấymìnhbấtlực, nhỏbé, bịcoithường, người’s từmcóttrầmcảmcảmcảmcảmcảmvìluônthức trân trọng.
khibốtôiinói, conlớnhơnhơnhơnhơnhơnhơuhượcbố nghiệm đúng quy trình bị cô lập mà bố toi đã trải qua. Tôi hiểu cảm giác nói mà không ai tin, vì tôi biết chắc rằng to i nói cũng không ai tin. mẹtôi Sẽbảomẹmẹmẹ
nhưngbốtôi, cũngườitộinghiệpi, chưabaogiờphảilắngvềtiềnbạnbạcvìbànộtôitôiluoun chu c chu c chucấp, ngườitộinghi nghinghiệpounirn iruậ vì đam mê. ngườitộinghiệpInngườiyêumìnhphảiphảiphảipháthaithaivàsaulạitáiphạm,ngườiivợivợivợ
—
Thôi thì hạn chế nói nhiều về nhắng điều mẹ tôi kể bở toi đã biết lời kể của mẹ nặng tính chủ quan. Tôi sẽ nói về điều mình từng tự chứng kiến. năm Tôi Khoảng7 tui (nhưtrongảnh), ngườitộitộinghiệp Ippin nn month n month, Người đó rút tấm phản chặn em bé bò (khi đó em tôi mới sinh) đập liên tục lên đầu vợ. Người đó lôi đầu vợ ra WC và đập vỡ lavabo sứ, vỡ răng mẹ toi. năm Tôi Khoảng 12 tui, vìmt.
KhôngChỉkhiTôiCònNhỏ,ngaytrướckhibốmẹtôiilyhôn,tôiit hai haimươimấytuổi chọicon daobếpthẳngvềphíamẹtôi,sượtquap qua umẹvàcắmmộtvếtvếtnứttrênTủBế Vì mẹ tôi sử dụng lại tủ bếp cũ khi chuyển nhà nên vết dao hiện vẫn còn。
Chỉ trong vài phút, cuộc bạo hành vọt lên đỉnh điểm, tôi lại đóng băng ở cạnh bàn ăn. Mẹ ti tođi trẹn vào wc, và cũng như mọi lần, tôi nghe tiếng đậP pHá từ chỗ trốn, tưởng như mẹp bị ế x x đ đ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đồ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đi khăn mặt bước ra đưa cho mẹ. Cả căn nhà im phăng phắc thậm chí còn không có tiếng khóc, chỉ có vài tiếng sịt mũi. Mẹ tôi ngồi trên sàn bếp, thất thần, nhận khăn toi đưa. Tôi chẳng biết phải làm gì hơn.
Nghe mẹ tôi nói khi tôi còn nhỏ, hai người thỏa thuận vào vai good cop bad cop, bố toi sẽ chịu trách nhiệm k luật tôi để thể hiển cái uy. Đúng là bố tôi luôn là người đánh đòn khi toôi mắc sai lầm, đạt điểm kém. ngoàira khitôi
—
Khi hai người trong quá trình ly hôn, bố đã im lặng cho chú trợ lý dọn toàn bộ đồ đạc sang nhà mới nơi bà nội tôi mua cho bố và bạn gái. Sau đó không cần biết gia đình cũ adjust ra sao, bố liên tục về và cứ tự nhiên bước thẳng vào. Sau một lần tôi đang thay đồ khi ở nhà một mình thì bố xông vào, tôi kiến nghị với mẹ để thay ổ khóa. Bố về không mở được, đập cửa và gào thét liên tục, sau một lúc lâu thì bà nội tôi lên và nói rằng chỉ có một mình bà thôi. Tôi mở cửa ra thì bố tôi xông vào đằng đằng sát khí, “nhà của ông mà chúng mày dám nhốt ông ở ngoài”, bà tôi đã xong nhiệm vụ nhẻ nhàng bủ. tôi Cònnhớcảmgiác Sợnónngngngnhưthểbịkhủngbịkhủngbốp Vào, tôichỉtimlặtimlặngtìmcách Chạythoát, ttchạythoát, t. rồitôicảmthấitộilỗivìcùngvìemtôiởlạivớivớikẻikẻ
Khi đã điềm tĩnh hơn strong quá trình ly hôn, bố bắt đầu mong muốn thuyết phục tôi, bố cho rằng to i mù quáng về phe mẹ. Bố nhiều lần về tìm tôi giải thích, bố nói rằng bố là cung Sư Tử nên rất nhạy cảm, bố nói mẹ dạy các con ghét bố. khitôiquámghét Vàkhông Muốnnghe, tôi LườMbố, vàmắtbốlong Lên, taygiậtngaycáichả ochảolớntrelớntreo treo treo treo)
—
Không phải lúc nào bố tôi cũng bạo lực, ngoài bạo lực ra bố còn có những khoảnh khắc to ignore. Khi tôi học tiểu học, 99% là mẹ toi đưa đón ngay cả khi mẹ có bầu lớn và làm việc Full time. Đúng một lần bố đồng ý đón tôi thì tôi đã ngồi ở bậc thềm trường đến sáu giờ tối, lúc đó tôi còn nhỏ hơng. Chẳng còn ai ngoài chú bảo vệ, đèn cũng không còn, và mẹ toôi vội vã chạy đến. Bố tôi nhậu dưới hầm rượu vang quên mất. Năm tôi tốt nghiệp cấp 2 điểm cao, khoe bên bàn ăn, bố toi hỏi: ủa học lớp mấy vậy.
Ngày bố tôi dọn đồ đạc sang nhà mới cùng bạn gái trước khi ly hôn, có lẽ mẹ toi đã biết, nhưng chẳng hề có một dấào hiệu nhôn Sau một thời gian không thấy bố ở nhà thường xuyên, một sáng toôi ngủ dậy và thấy chú trợ lý vác đồ của bố ra khỏi nhà mình. Chú cười trừ, tôi cũng cười trừ, đầu trống rỗng không kịp hiểu. Có ẻA TRo nào sống mà luôn ý thức rằng gia đình mình vốn không pHải là mộình và cóc sẽ chể không có đứ nào nào nó mẹ nó mẹ nó mẹ nó mẹ nào nào nào nào nào nào nào nào nji v Và cứ thế quá trình ly hôn của họ vật vã tiến hành tới khi nó hoàn thành.
—
Chưa bao giờ bố tôi xin lỗi vì đã là một kẻ bạo lực với vợ, vì đã bắt toôi chứng kiến điều đó mà lớn lên, vì neglect cảnh đ. Chắc hẳn đó chỉ là Nguyễn Như Huy thời chưa tỉnh thức, bây giờ hiểu biết rồi thì xí xóa. nếunóirằnggia giaphảithếnào, vợphảithếnào, thìcólẽnênnhìnnhìnlạibảnthânthânxemmìnhlàluàluàloạiloạiloạingườingườingườig.
Tôi luôn nghĩ rằng những bạo lực nặng nề này là câu chuyện của mẹ toi nên tôi không được quyền nói. nhưnggần càng thấy ghét bản thân mình hơn vì đã đồng tình. À thì ra người đó không phải bạo lực impulse, người đó chọn hành hạ gia đình mình. Điều đó còn tồi tệ hơn gấp nhiều lần.
Nhà thơ, người viết ca khúc, nhà phê bình nghệ thuật, giám đốc nghệ thuật, dịch giả, nghệ sỹ thị giác, giám tuyển đưpnh Hu Nyật Bố gọi chúng toi ra cafe để đọc diễn cảm cho nghe bài thơ Bố Dạy Con Gái Về Tình Yêu do bố sáng tác. Đôi khi bố cho tôi vài đồng tiền tiêu vặt, khi đi gặp bố chúng toi không phải trả tiền ăn. Cả hai bố mẹ cho tôi một khoản nhỏ hậu ly hôn để mua chung cư, nhưng toôi không thể mua vì cần tiền để trị liệu tâm lý. Sẽ chẳng có số tiền nào đủ đền bù cuộc đời tôi, và chắc chắn không thể là vài lần một hai triệu VND.
Tôi thật sự ước rằng những người nói chuyện với bố tôi, những người thưởng thức điều hay ý đẹp, thưởng thức những giai điệu bố tôi đàn hát, thấy bố tôi charismatic trên TV có thể nhìn người tội nghiệp đó và chợt nhớ rằng đây chínhlànginằmchơififasuốtthờivợmangbầurồilàmt-từsángsángnkhuya (nằmgiốngtronghìnhnh), từngphóngphóngph gets nhận lỗi. Họ chẳng cần làm gì nhiều, chỉ cần họ biết như thế thôi. Có lẽ tôi sẽ thấy bớt cô độc và cảnh giác hơn trên cuc đời này. ngườitộinghiệp’s trongquátrính Tậplàmngườivụnmộtgia gia gia gia giAnhvàquéngrácrácrácrácxuốnggimgiườnggimgiườnggiườnggiườnggiườnggiờưngtươtươt